Chuyển đến nội dung chính
  Bầu trời xanh nhưng suy nghĩ của tôi cứ mãi không thể tỉnh táo. Bây giờ đã là 4h sáng tôi cố làm nốt đống bài tập để ngày mai kipj giao cho lớp trưởng. Những bài tập này khiến tôi thật là nhức đầu. Tôi đã dành thời gian làm hết thời gian cả buổi sáng nữa để làm. Buổi chiều kiểm tra giữa kỳ. Bài tậ oki không đến lỗi quá tệ. " Ê, làm tốt không?/" Thủy vỗ vai tôi. " Cũn tốt lắm, nhưng vẫn tiếc vài chỗ". Về sớm tôi và Thủy rủ nhau đi uống nước. Thủy là đứa bạn tốt ở đại học của tôi. Tôi và nó lúc nào cũng dính lấy nhau. Nhưng năm 2 trở đi chúng tôi đều bận để đi làm thêm chẳng có thời gian mà ngủ nữa.
   -' Tao mới quen được một anh ở chỗ quán tao làm. Anh ấy vui tính lắm để hôm nào tao giới thiệu cho mày?". Thủy vui vẻ nói.
   -" Thảo nào hôm nay lại rủ tao đi uống nước thật là có diễm phúc."
   -" Thế chỗ của mày ở vẫn ổn chứ. Hay chuyển đến gần chỗ trọ của tao".
   --" Tao oki mà tuy có chút bất tiện nhưng suy cho cùng tao thấy là hợp nhất rùi. Cô chú cũng rất tốt chỉ là bây giờ nhà cô chú hơi có vấn đề một chút rồi mọi chuyện sẽ ổn lại thôi.
   -" Tao nghĩ ổn sẽ ổn nhưng chỉ khổ cho mày thôi"
   -" Cô chú có ơn với tao mà, dù sao có họ tao mới cảm thấy ổn".
   _" Tùy mày thôi".
  tôi làm thêm trong một tiệm tạp hóa tuwff 6 h đến 10h thu rọn đồ đạc rồi về, lúc về cũng gần 11h.Tắm rửa vào bàn học cũng gần 12h. Mở điện thoại ra kiểm tra lịch ngayf mai. Thời gian trôi quá nhanh chỉ có mình tôi đang ở đây. Tôi đứng ở đây đợi chờ một người. Đợi đến mỏi mòn chân tay nhưng tôi vẫn hy vọng. Người ta bảo mối tình đầu là mối tình khó quên. Tôi đồng quan điểm vì nó đã hằn ên lỗi lòng một người đầu tiên dù gì đi nữa sẽ mãi không quên.
      Khi một xung đột xày ra bạn sẽ làm gì. Một là bbor qua cứ nhận mình chịu thua, 2 là cãi nhau đến cùng. Chịu thua cũng hai loại là cố ý hịu thua hkoogn thèm bàn cãi, 2 là sợ lên bỏ qua. Cại nhau tranh luận đến cùng để bảo vệ ý kiến 2 là cãi nhau cho vui mà thôi. Tôi là kiểu chẳng thích tranh luận lắm nhưng ý kiến của tôi thì vẫn giữ ý kiến đó đến cùng. Đó là cái cứng đầu của tôi. Nhưn đó chỉ là một số trường thôi.
   Thời đại mới của công nghệ, con người được kết nối vơi snhau dễ dàng hơn và cũng cảm thấy thật xa cách hơn. rõ ràng là ngồi bên cạnh mà lại chỉ chú tâm vào chiếc điện thoại.
  Nếu hỏi ai ở đất nước việt Nam bạn có thích đi xe buýt không? tôi nghĩ chẳng có ai thích cả. Vì sự thật nó chẳng thú vị tẹo nào. Thôi thì ttaat cả là vì điều kiện kinh tế mà thôi.
    Một đàn anh khóa trên học cùng mấy môn cho đi nhờ xe. Đương nhiên là tôi đồng ý.
- Hôm nay anh rảnh rỗi à cho e đi nhờ xe",
-" Ngày nào anh chả rảnh. Anh thấy em lúc nào cũng vội vàng lên cho đi nhơ xe đó".
-" Cảm ơn anhd". Đưa em đến chỗ làm là được rồi.
 - " Đến nơi roiof1 cảm ơn anh nhiều".
" Mời anh một ly cà phê chứ."
- " Vâng a. Đợi em một chút".
Mùa đông đến thời tiết lạnh tôi cho cà phê vào lò vi sóng cho nóng.
Tôi đưa cốc cà phê nóng cho anh. Còn mình thì đi lấy cốc cà phê lạnh uống.
   em mới tập phe chế cà phê đó nếu anh không chê.
-" Anh dễ tính lắm chỉ là anh không thích uống đồ nóng cho lắm. Nhưng không sao cảm ơn em nhiều. "
- "Anh làm khoad luận akk. Co vất vả quá không a. EM muốn biết một chút kinh nghiệm".
-" KHông đâu em chọn đê tài ổn là được quan trọng là trình bày thôi. Nhưng anh chán quá. Anh thấy e rất chăm chỉ giúp a viết khóa luận nhedd"
-" Em có iết gì đâu"
-" Em  không cần lo đề cương , bảng iểu a đã xong em chỉ cần phân tích giúp a. đưa ra một số giải pháp kết luận là xong. Em vào thư viện tra thêm thông in mấy quyển laf oki.
' Cũng đơn giản thế thui ak. Nhưng em vẫn lo."
-" Chẳng có gì phải lo ai cũng thế thui. Em đống ý chứ "
- " Em đồng ý, a sẽ trả lương em thế nào đây".
-    " Như giá thị trường thui. Nhớ là bí mật nhé".
_" Oki"
Viết khóa luận thật không có kinh nghiệm nhưng bắt chước vốn đâu có khó bằng việc phat minh ra. Mỗi ngày viết một ít vaayj.
     Cô chú dạo này có nhiều tâm trạng 2 người cứ như có điều gì muốn nói nhưng lại ấp úng vậy. -" Hôm nay là chủ nhật tôi xin nghỉ không đi làm một hôm. Lúc vào nhà đã nghe thấy tiếng to nhỏ của 2 người.
    -" Có lên cho con bé biết không đây, đúng là lamg người ta khkos xử. Thằng Đức nhà mình đúng là làm gì cũng thật là đột ngột quá thể mà không nói tiếng nào có thể làm như vậy. Nó không biết con Thảo có ý với nó à."
    -" EM cũng đau đầu vì nó. Nói cưới là cưới."
 Tôi ở ngoài sốc nặng không còn trong đầu lúc này. Vội vàng lên gác. Cô chú gọi tên tôi nhưng lúc này trong lòng tôi là một sự trống rỗng. Cả đêm tôi đã suyy nghĩ rất nhiều những hình ảnh cứ liện tục xuất hiện còn trái tim tôi thì bổng rát quá.
   Tôi đã mất một tuần đểo có thể bình tĩnh lại. Từ bỏ , ôm giấc moongh hư ảo là một việc nực cười nhất thiên hạ.
    Cô chú lo lắng cho tôi nhưng tôi tránh nhắc đến chuyện đó. Tôi cứ ở ngoài mãi thôi.
Tôi đến gà rán KKFC của Thảo. Con bé rất bận tôi ăn hết phần ăn chẳng thấy mặt mũi nó đâu. Ngó xung quanh một lượt thấy nó đang cưới hớn hỏ một anh cchangff. Em ra đây người đó của cô nàng. Trông 2 người cũng có nét giống nhau đó.
- " Tao bận qquas, xin lỗi nhé"
-" Tao hiểu mà, tao về trước néh. Bye"
Nó chắc vui với người yêu mà nếu là tôi cũng vậy thui. Tình yêu là sức manh nhưng nó cũng có nửa bên kia nữa.
    Hôi nhóm của lớp là những cô gái đúng lứa tuổi 20 chuyện kể chuyện buôn dưa lê xuyên biên giới cấp quốc gia.
   " Mày thấy lớp mình con Linh là đẹp nhất, nó lúc naof cũng laf ứng củ viên sáng giá cho ngôi vị miss teen của trường"-
  _" MIss trường thi cunggx thường thôi mà. Miss teen toàn quốc mới oai chứ. Nhưng thi thố tốn thời gian lắm.
-' Nhưng cũng danh giá muôn phần. Cả đám cú xì xầm.
    Tôi quen Linh khi cô bạn còn học cấp 3. Tôi tin inh sẽ llamf những điều mình muốn. Linh sẽ thành cồn thôi. Chỉ là tôi chẳng muốn sống như vậy.
     - Ê ! Thảo. Mày giúp tao bài tập nhóm nhé. Dạo này tao bận quá" Tao sẽ đãi mày ăn oki.
    -" Nó lại đi theo đuổi ước mơ của nó. Nhưng tôi tin nó sẽ làm được."
Thời gian trôi qua cuộc sống lại trở về đúng quỹ đạo của nó. Ở quán tạp hóa sắp xếp đồ đạc.
-" Cho anh cốc cà phê đi"
-"Anh Thiên!!!"Vâng.
Lại là cà phê nóng như bình thường.
- " Em thật kì lạ đưa a cà phê nóng còn mình lại uống đồ lạnh thế này."
_ " EM quen rồi!"
- " Anh cũng quen uống đồ lạnh rồi. Nhưng lúc em làm cà phe nóng a cảm thấy hơi lạ nhưng oki ".
-" Mấy hôm nay anh có việc bận ak.'
-" anh chẳng có việc ggif đâu, chỉ là a không muốn đến lớp thường xuyên mà thui". Em trông có vẻ xanh xao ra đó." Anh véo má tôi
-" Tay anh lạnh quá mà. Chỗ em lại không có bán bao tayy. Anh lên mua bao tayy. Ajk anh ở đây đợi em một lát"
Tôi hớt hả chạy nhanh đầu ngõ mua bao tay chuyên cho xe máy. May là vừa đủ tiền.
" EM mua cho anh ak. EM làm anh cảm động quá đó.Bao nhiêu anh trả tiền"
Tôi hơi ngượng người. " 200 nghìn" tôi nhận tiền từ anh.
     Tiếng động cơ xe máy ở ngoài. Bên ngoài có đám người cả trai và gái . Một người vẫy tay với anh Thiên.
--" Anh đi đây. Cảm ơn cà phê của em nhé!
qua cửa kính nhìn anh cười đùa với đám người đó bỗng chốc tôi cảm thấy mình là một thế giới hoàn toàn khác.
Mai thằng Đức nó về chaus ăn bữa cơm với gia đình nhà bác nhé.
' Như vậy có tiện không"
" Có gì mà không tiện"
    - Ngày anh Đức dẫn bạn gái về nhà cũng đã đến. Ở ngoài cổng cô chú và anh ôm nhau thắm thiết. -
_" Giới thiệu một hồi.
   " CHáu chào hai bác cháu là Uyên. bạn gái của anh Đức.
- EM là THảo phải không? Rất vui khi đuược gặp em." Một nụ cười tươi
-" Vâng em cũng rất vui khi được chào chị.
   Mẹ và Thảo đã làm cơm cả buori chiều đó mọi người nếm thử xem có ngon không. Trên bàn là gà, cá kho tộ, xương ninh, rươi chiên, củ cải muối.
- " Uyên cháu nếm thử xem vừa miệng không?'
-" Da!! Tất các cả các món đều ngon cả. Dưa muối cũng ngon đủ chưa đủ giòn." Bác gái cười tươi còn tôi thì yên lặng ăn cơm. Nhìn mọi người vui vẻ tôi cũng vvui.
- " Con và Uyên bàn bạc sẽ tổ chức đám cưới ở TP HỒ CHI MInh rồi. Ỏ nhà tac cũng không có nhiều họ hàng lắm. Có thể mời một số cô chú bác vào đâyý tổ chức đám cưới luôn. Bố mẹ thấy có được kkhoong/
-" Cứ làm theo ý kiến các con đi. Còn tiền đi lại bố mẹ chỉ có thể lo được vài phần có khó khăn cho các con không?/"
-" Dạ , con và Uyên có thể lo được. bố mẹ yên tâm."
- " Vậy là được rồi"
-" Thảo, em đến dự đám cưới của anh chị chứ". chị uyên hỏi
-' Em chỉ sợ làm phiền đến anh chị thôi"
-" Đâu có, e đến anh chị rất vvui có phải không a."
- " Đúng đó, em không phải lo về vấn đê gì đâu còn chuyện đi học có thể xin nghỉ một hai hôm mà phải hkoong.
-" Vâng em sẽ đến cùng 2 bác".
- " Cảm ơn em"
Cơm nước xong xuôi tôi và bác gái thu dọn bát đũa. Chị UYên muốn phụ nhưng bác gái kêu cú đi nghỉ đi không cần đâu.
    Lúc thu dọn xong chị Uyên đưa món quà cho 2 bác và tôi.
- Con chỉ ở được ngày mai thôi. Lên ngày mai con muốn cả nhà mình đi chơi một chuyến. Thảo em có bận gì không đi cùng cả nhà đi. Đi đi, tối mai chi phải ra sân bayy rồi"
Món quà chị tặng tôi để trong ngăng kéo. cảm giác này hợi khó chịu quá.
Buổi sáng đi quanh bồ hồ, lăng bbacs chụp ảnh. Ăn trưa tại nhà hàng mọi thứ đều diễn ra vô cùng tự nhiên vui vẻ. Anh cười rất nhiều nhìn anh chị thật hạnh phúc. Buổi chiều đi chùa thắ hương. Rồi cả nhà tiễn chị Uyên ra sân bay.
- " Chào cả nhà!! Con sẽ nhớ cả nhà nhiều lắm".
Mọi người về nhà và đều mệt.
- " EM phải đi làm đúng không".
-" vâng, em làm ở cửa hàng tạ hóa",
-" Anh đến đó phụ em được không"
Tôi khôn rõ nữa nhưng ấp úng" Vâng"
-" Để anh lấy xe của bố chở em đi".
-" Ê! Hôm nay có người chở Thảo nhà ta đi lammf cơ đó." Chi Liên cười nói.
-" Dạ! Là anh trai của em đó", THật không v, sao chị không iết nhỉ
-" Da chào chị, tôi là a trai của Liên toi đi học xa mới về.
Chị Liên chào hỏi rồi về.
    -" EM muốn xem phim không? Lâu rồi anh không xem phim."
    -" Em cuung vậy."
    -" Thế ak. vậy xem phim đang hotđi Diên Hy Công lược đi. Không sao nếu vừa xem vừa làm việc nhỉ "
    - " Chắc sẽ ổn thui".
    -" Cho anh cà phê đi!"
     Anh vẫn còn nnhow ngày hoi còn bé hai chúng ta cùng uống chung cốc cà phê . Thời gian trôi thật nhanh. Em baayy giờ cũng lớn thật rồi
     -' Em đã lớn rất lâu rồi mà hii. ".
    Tôi ra tính tieenff cho khách không may chạm vào viết nhọn trên bàn. Tôi kêu một tiếng, chỉ là một xước nhỏ mà thôi. nhưng máu cứ chảy mãi.
    -' EM không sao chứ! KHông cần thận chút nào cả. Cửa hàng có băng gạt không?. Chắc không có rồi. Đợi anh một chút trong xe có. Tôi cứ đứng in đó nhìn anh.
" Đây rôi, may là a có mang nhes". Anh lấy bông lau vết thương xử lyys bằng oxi già rồi băng lại cho tôi.
Rồi đầu tôi nghĩ lại rất lâu rất lâu đó khi tôi khóc, có một người xuất hiện làm tôi vvui. Sau tất cả con người đó vẫn ở đây làm tôi cảm động.
     -" Nước mắt cứ rơi".
" Thật là mè nheo quá!" Chị Uyên cũng vậy đó nhưng cô ấy cũng cười rất nhanh.
  Cứ thế buổi tối cứ trôi qua !.
" EM thích phó Hằng hơn hay Hoàng thượng hơn.
-" Em đâu phải Ngụy Anh Lạc đâu.
  Đúng rồi nhỉ!Ong bạn anh cũng rất thích em đó.
Nó kêu em không có ông ấy cơ hội đi chơi gì cả.
- Em cũng không dảnh mà.
Hôm sau
Thật tiếc mai a cũng phải đi rồi. Có gì hẹn em ở đám cưới nhé.
      Đến lớp
-" Thảo! Tối mày có dảnh không! Đến giiup tao với. Hôm nay không có ai đi cùng phụ giúp tao. Mày đi giúp t với."
-" Địa điêmt ở đâu vậy>
-" Trung tâm hội nghị thành phố. Tao hát 2 bài, sau đó trả lời câu hỏi. Mày mang đồ và dặm phấn giúp tao, okichuw.
-" Được thoi nhưng m trả tao bn."
"300"
_ Được thôi
Xin phép nghỉ tai cửa hang tạp hóa.
   Chạy chương trình quả thật vất vả.
- Tôi cứ đứng chạy hết ên này đến bên kia. Tiếp theo là phần trình diễn của Linh, nhìn trên sân khấu cô bạn thật lung linh quá, hút mắt.
- " Thảo!! Có phải em không?'
-" vâng chào a! Anh làm ở đây a.
-' Ừ chương trình này do bọn anh thực hiện. sao em ở đây.
-" Em đi hộ tống bạn đi diễn thôi. Nó đang biểu diễn trên sân khấu đó a!.
-" Hôm nào rảnh em đi chơi vs a nhé. Dạo này a buồn quá thôi. Hôm qua thằng Đức về cũng chẳng kịp gặp nó.
- Vâng a Đức cũng trách a hoài đó.
-"Đây là sdt mới của a rảnh thì gọi cho a nhé."
Thôi em đi ra chỗ bạn e đây.
-" C đi đâu v. Làm t đợi mãi, dặm phấn lại hộ cái coi. Mà lúc đấy thấy m đangg nói chuê vs ai v?
-" Một người quen thôi.
-" Tí nữa giới thiệu cho t biet đi.
-" Sao t phải giới thiệu cho m chứ. Chỉ là hơi quen thôi nếu thích mày đến đó tự làm quen đi.
-" Biết rồi, cô gái làm gì mà gắt. t tự đi làm quen." Hôm nay cảm ơn m nhiều.
-" Kì này mày nghỉ học nhiều rồi đó, sắp thi học kì rồi học đi. "
-" Biết rồi! Tao giỏi học 1 biết mười không lo trượt đâu mà mày sợ. Nhưng nói thật t cũng thật chán ngấy vừa chạy show vừa học. Nhưng mẹ t không cho t nghỉ lên phải cố thôi.
-' Bác lo cho m thôi.
 trên đường đi về vừa ngồi xuống Linh đã say đến nơi thực chẳng muốn gọi nó dậy.
-" Cảm ơn mayf1! A mafyy cho tao số của cái anh vừa nãy đi. T biết m có đó>' NỤ cươi dan mãnh của nó. tôi khuất phục.
 Hôm nay trong tiết học của thầy giáo. Thầy hỏi tôi muốn làm gì điểu tôi muốn làm là một nhân viên ình thường có một cuộc sống bình thường. Thầy cười:" Ướ mơ của em cao sang đó".
-" Thầy rất kính nghiệp tận tụy. chỉ bbaor cho tôi một chút một về nghiệp vụ.". Tôi carmt hấy mình rất may mắn và muốn cứ mãi là học trò vậy.
  - " Được rồi!! Em về làm bài tôt nhé. Có gì cứ đến hỏi thầy."
-" phòng bên cạnh có tiếng chửi mắng đi thấy đúng là a Thiên
-" Sao c có thể vô trách nhiệm như vậy chứ, đã hứa thì nhất định làm. C đến đó thì chết a. c có thể không làm gì khi đến đó nhưng c lai không thèm đến sau tất cả những cố gắng c bị điên alk".
-" E thấy không đến tốt chứ vì e đã chẳng chuẩn bị gì cho họi thảo.
- " Tôi sẽ đánh trượt khoa luận cho những thói vô trách nhiệm của c. Tôi không tin c không có gì để sợ. C đi ra ngoaai ngay.
Buổi tối tại tạp hóa CBUY.
- "Hôm quaa e đi đâu v?"
-" Em đi giúp đỡ Linh chạy chương trình. Nó thiếu nguwowi.
-" Em tốt thật đó." Cho a cốc cà phê đi.
Anh uống hay lạnh
- Cho a lạnh đi.
Thứ năm a đã đến tìm e. Lúc đó trongg thấy em cùng người con trai ở bên c.
-'  Đó là a trai e. Anh ấy sắp lkeets hôn rồi.
-" VVaayj sao".
" Hôm qua em ở ngoài của phải không. E thấy thế nào về việc a làm.
-" Đó là quyết định của a. Nhưng a làm thầy buồn.
- Ý em là a không lên cãi lời thầy.
- E không hẳn như v. Nhưng a thất hưa vs thầy.
em lạ quá.
 -"Bố anh muốn a kết hôn sớm. Onng mong a có thể vui vẻ. Ông khong bắt a nhưng lại có vẻ kỳ vọng. Từ trước đến giờ a làm mọi việc đều nghe lời nhưng thực chất là đều choonns đối.Anh không biết nữa. Nhưng a suy nghĩ rất lâu rồi. Yêu và kết hôn là gì em có từng suy nghĩ qua chưa.
-" Trong đầu chỉ là sự trống rỗng. Yêu và kết hôn rốt cuốc là gì.
-' Anh nghĩ em sẽ biết chứ".
-" Em chưa từng nghĩ đến."
-" EM chưa từng yêu ai sao.
Đó là yêu sao sao mà đinh  nghĩa nổi.
-' Xem ra a đã hỏi sai đối tượng rồi. VậY ĐỂ anh nói xem có dúng không nhỉ. Yêu chính là yêu , kết hôn chính là kết hôn. Lúc đầu a nghĩ kết hôn sơm để làm gì. Nhưng rồi a lại nghĩ thế kết hôn muộn để làm gì. Rồi bố a sẽ lại sen vào cuộc đời anh. ANh không muốn như thế chút nào. vậy lên a đã suy nghĩ đén việc kết hôn." 2 chúng tôi nhìn nhau một người ngồi một người đứng.
"Em có nghĩ đến việc kết với anh không?'
Mi tôi kẽ chớp. Kết hôn sao? Một khoảng không gian im lặng.
-" EM không biết nữa. Đối với em nó quá xa vời".
-"Vậy sao".
-" E chưa biết gì về anh. Anh quá xa xôi. Tôi qquay người lại bước đi bàn tay anh lấy tây trái tôi.".
-" Anh cũng không biết gì về em cả. Nhưng không hiểu sao anh có lòng tin ở em".
-" về chuyện kết hôn sao.
-" Ừ. Chắc có lẽ vậy".
Có lẽ 220 năn cuộc đời đây là điều điên rò nhất . Về nhà và lòng rối như tơ vò. Tôi có thực sự nghx đến chuyện kết hôn không. Yêu và kết hôn là gì. mở ngăn kéo tủ ra món quá của Chị Uyên. là một chiếc điện thoại Smartphone đời mới.
- " Chi đã hỏi bác gái xem em thích gì, nhưng em lại chẳng thích gì lên chị tặng điện thoại cho em. Mong em sẽ thích nó.
Nhớ lại đêm đó tôi đã hỏ i a " Anh thihcs chị Uyên ở điểm gì>"
" Vì cô ấy lúc nào cũng thật nhiều năng lượng khiến người ta vui vẻ. cô ấy cũng rất khôn khéo phải không. Không phải anh là người chủ động mà là cô ấy. Cô ấy đáng yêu nhưng cũng rất có bản lĩnh."
Tôi nghĩ mình chẳng đáng yêu cung chẳng bản lĩnh. Mọi chuyện thật phiền phức.
Đó có phải là một lời cầu hôn không.
- Hỏi cái Thủy qua tin nhắm: " Một người cầu hôn như vvaa là chẳng có chút nhiệt tâm chút nào. Đó là cầu hôn sao cứ như là đi mua bánh vậy. Đơn giản như vậy sao. Nếu đơn giản như thế thì ai cũng có thể làm rồi. Người đó nhất định không được đồng ý. Nếu là mình mình đến nhà hàng 5 sao có hoa có nến nhạc du dương. . Lời nói nhỏ nẹ quỳ gồi cầu hô lãng mangfg.
   Vây sao,.









































   
 

















































































Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

100 câu thoại kinh điển trong điện ảnh Mỹ

1 " Frankly, my dear, I don't give a damn. " Nói thẳng là, em yêu, tôi đếch quan tâm Rhett Butler ( Clark Gable ) Cuốn theo chiều gió ( Gone with the Wind ) 2 " I'm going to make him an offer he can't refuse. Ta sẽ đưa cho hắn một lời đề nghị và hắn không thể từ chối Vito Corleone ( Marlon Brando ) Bố già ( The Godfather ) 3 "You don't understand! I coulda had class. I coulda been a contender. I could've been somebody, instead of a bum, which is what I am. Bạn không hiểu! Tôi đã có lớp học. Tôi có thể là một ứng cử viên. Tôi có thể là ai đó, thay vì ăn mày, đó là tôi Terry Malloy ( Marlon Brando ) On the Waterfront 4 "Toto, I've got a feeling we're not in Kansas anymore." Toto ơi, chị có cảm giác mình không còn ở Kansas nữa Dorothy Gale ( Judy Garland ) ...

Những trích dẫn hay trong truyện của Đồng Hoa

    1. Bộ bộ kinh tâm  - Ngày người đạm nhiên nói ra một chữ “Muốn”, là ngày chạm tới chìa khoá mở cửa trái tim ta. Lúc người ném ô đứng cạnh ta dưới gió mưa, một nỗi đau cùng chia, hai tâm tình cùng chịu, trái tim ta vốn đã thuộc về người mất rồi... Vì yêu mà giận  Vì yêu mà hận  Vì yêu mà khờ  Vì yêu mà chấp  Rời xa rồi mới thấy, giận - khờ - hận - chấp, tấc tấc đều hoá thành nỗi nhớ tương tư. Chẳng biết người lúc này người có còn oán - hận, buồn - giận ta không? -  Chìm đắm mãi trong một thứ đẹp đẽ chỉ khiến người ta mất lý trí thôi. -  " Một là đừng gặp gỡ, để khỏi quyến luyến nhau. Hai là đừng quen biết, để khỏi tương tư nhiều."  -   “Không phải Phật luôn dạy con người đừng cố chấp đấy ư? Tham sân hận oán đều khổ cả. Thời gian vùn vụt, mọi sự phôi pha, mấy chục năm chẳng qua thoáng chốc, cớ sao phải níu giữ khứ?” -    Nhớ nhau, ngóng nhau, mà không được ở bên nhau, đa tình khổ hơn vô tình...

Những câu trích dẫn trong truyện của Tân Di Ổ

1. Anh có thích nước Mỹ không ? -  Khi yêu, tưởng rằng người đó là cả cuộc đời mình, ai ngờ vừa tỉnh giấc mộng, đã đứng bên cạnh một người khác . -  Thượng đế rất thông minh, trong lần đầu tiên của cuộc đời người con gái, ông đã để cho họ cảm thấy đau đớn tột cùng trước sự tấn công của người đàn ông, bởi niềm vui sẽ trôi qua trong tích tắc, chỉ có niềm đau là khắc cốt ghi tâm, người con gái ấy có thể quên người đàn ông đã đem đến cho cô niềm vui mạnh mẽ nhất, nhưng mãi mãi không thể quên người đã khiến cô đau đớn trong lần đầu tiên.” -  Chuyện đời làm sao có thể lưỡng toàn. Trong một đời của chúng ta, có được đồng thời cũng mất đi, may mắn hay bất hạnh chỉ khác biệt ở chỗ cái được và cái mất đó, cái nào nặng, cái nào nhẹ. -  Trong trái tim mỗi người đều có một dòng sông nghẽn lại ở đó,nó chia trái tim chúng ta thàng hai bờ : bờ trái mềm yếu,bờ phải lạnh lùng ; bờ trái cảm tính,bờ phải lý trí. Bờ trái chứa đựng những du...