Chuyển đến nội dung chính

Đông cung_ cô đơn ngay chốn phù hoa

Tôi đã đọc truyện trong một ngày gió mùa đông. Một câu chuyện cảm động để nhiều lại suy nghĩ cho mỗi chúng ta. Liệu có thật tình yêu có thể vượt qua được tất cả như các câu chuyện cổ tích hay kì diệu như các bộ phim Hàn không? Tôi luôn nghĩ như vậy. Nhưng Đông Cung thì hoàn toàn khác. Nó khác hoàn toàn kết cấu của một câu chuyện tình bình thường.
Các nhân vật được xây dựng với những nét tính cách riêng nhưng hợp lí, logic, đặc trưng riêng cho từng nhan vật khiến tôi nhớ mãi.
Nếu như các câu chuyện ngôn tình khác, nữ chính sẽ rất tài giỏi, ủy mị luôn kiến các chàng trai điên đảo. Tôi ghét những kiểu nữ chính như vậy. Nhưng Tiểu Phong thì hoàn toàn khác nữ chính tôi thích nhất. Tiểu Phong thông minh, ném lỉnh hài hước, hoạt bát, dám nghĩ dám làm giống hệt như tuổi thực của cô ấy vậy 18. 
Tuổi 15 vui vẻ trước thảo nguyên nắng với gió. Với gia đình, ông ngoại và sư phụ tốt. Mọi chuyện thật tốt đẹp khi có xuất hiện của Cố Tiểu Ngũ bí ẩn.
Ban đầu Tiểu Phong không ưa Cố Tiểu Ngũ nhưng rồi thời gian mọi thứ thay đổi bởi sự trân thành.



Lúc Lí Thừa Ngân đỡ nhất kiếm cho nàng. Tiểu Phong đã thực sự  cảm kích chắc là lại mới tình thứ hai chớm nở

Bẵng đi một lúc, cũng chẳng rõ là bao lâu, tôi mới thôi lầm thầm, nhưng tiếng kèn vẫn văng vẳng, quấn quýt bên người. Làn điệu thân thương ấy khiến tôi thấy yên lòng, nhẹ nhõm… Dẫu ở chốn cổng thành lạnh lẽo, tận đáy lòng tôi vẫn đọng lại một chút ấm nồng, nơi ấy có tiếng gọi của Tây Lương, hơi thở của Tây Lương vẫn trọn vẹn ngay giữa lòng Thượng Kinh phồn hoa, rộng lớn này, nó là thứ duy nhất tôi thân quen, tôi thấu hiểu.
Thì ra trời đổ tuyết, tuyết từ trên trời cao từ từ rơi xuống, không hiểu gió đã ngừng thổi tự lúc nào, chỉ có tuyết đáp xuống trong câm lặng. Những bông hoa tuyết óng ánh nối đuôi nhau bung cánh xõa nở giữa đất trời. Trong thành lác đác ánh đèn của nhà dân, bốn bề như được phủ một tấm mành tuyết trắng xóa.

Lúc đầu trong cung hai người cãi nhau chí chóe. Nhưng đến lúc có cảm tình rồi thì vẫn cãi nhau. Tiểu Phong luôn cho rằng Thừa Ngân yêu Triệu Lương đệ. Đến hôm tết nguyên tiêu cũng đau đến tận cùng thì ra Thừa Ngân thực sự không hề quan tâm đến sự mất tích của nàng vẫn vui vẻ Triệu Lương đệ. Thì ra yêu là đau khổ vậy.
Đó là lần thứ hai Tiểu Phong yêu và cũng đau lòng như vậy.


Cả đời chưa biết tương tư.
Nên vừa tương tư, liền bệnh tương tư.
Thân tựa mây trôi, lòng như bông sợi.
Hơi thở yếu mềm tựa tơ vương…”[
Thực ra người mình tò mò trong chuyện không phải Lí Thừa Ngân hay Cổ Kiếm mà là Bùi tướng quân. Anh ta trầm tĩnh một cách lạ lùng, luôn  đi theo sau bảo vêh Tiểu Phong, Tiểu phong tâm sự cùng anh. Tôi thấy Bùi tướng quân thực sự còn hiểu Tiểu Phong hơn cả Lí Thừa Ngân.
Lí Thừa Ngân cũng không là  quá đáng lắm chẳng qua chàng ta ngay từ đầu đã chọn giang sơn, đã chọn con đường đi ngược lại với Tiểu Phong rồi làm sao có thể cùng đường đến đầu bạc giang long. Chẳng phải chàng ta biết trước Tiểu Phong là công chúa Tây lương, muốn tiếp cận nàng và vẫn không thay đổi kế hoạch thôn tính. Chẳng qua cái không ngờ là chàng  ta thật lòng với Tiểu Phong thôi. 
Lần thứ nhất hắn phải 
Lần thứ hai hắn phải lòng Tiểu Phong chắc lúc nàng đã thức khuya,lo lắng cho hắn suốt đêm lúc hắn bị thương. Bạn biết đấy hắn mất mẹ từ nhỏ sống trong cung chắc chẳng ai đối xử thật lòng.


Đa số các nhân vật trong Đông Cung trong truyện là ai hay như thế nào thì cũng đều đáng thương bị số phận địa vị chèn ép không thoát khỏi trách nhiệm. 

- Tiểu Phong bị Lí Thừa Ngân lừa gạt nhưng hắn cũng yêu nàng thật lòng. Nàng có gia đình có ông ngoại.Có A Độ luôn bên cạnh sẵn sàng chết vì nàng. Có Cố Kiếm sẵn sàng bảo vệ nàng cứu sống A Độ vì nàng. Thực sự thì Tiểu Phong cũng thực sự rất có phúc rồi nhưng chỉ là nó không kéo dài lâu.
- Lí Thừa Ngân sống với tuổi thơ không có mẹ bên cạnh luôn chí lớn báo thù. Hắn luôn thành công bằng cách lợi dụng tình cảm của Tiểu Phong, Triệu Lương Đệ, Cố Kiếm chỉ là không ngờ hắn yêu Tiểu Phong thật lòng. Nhưng thế thì sao chứ hắn đâu có mất gì đâu chỉ là đau khổ thương tâm cả một đời nhưng mà là do hắn chọn.
Hắn kiên quyết giữ Tiểu Phong lại rồn nàng không lối thoát nhưng lần này là lại sai lầm.

- A Độ giỏi võ công, trung thành. Tuy nhiên cô không thể nói những suy nghĩ trong cô không thể ai biết. Cô đáng thương khi không thể nói tình cảm của mình. Nhưng thực sự mình rất khâm phục cô gái bé nhỏ này. Cô là chỗ dựa, là niềm vui của Tiểu Phong. Tiểu Phong đi đâu cô cũng chấp nhận đi theo luôn theo sát dù chuyện gì đi nữa từ lúc ở Tây Lương, đến khi ở kinh thành rồi cùng nhau bỏ trốn. Tiểu Phong nhảy xuống thành cô cũng nhảy theo, cô chết rồi có phải như thế thật quá mức cao cả không? Vì sao lại tốt với Tiểu Phong như vậy. 
- Bùi tướng quân anh có chức có quyền nhưng gương mặt lúc nào cũng lãnh đạm,buồn buồn. Thực ra tôi luôn cảm thấy con người anh đã chấp nhận số phận cưới ai thì cưới chẳng phản đối. Chỉ những lúc ở với Tiểu phong anh cảm thấy khác đi một chút là cùng. Anh nghe theo Lí Thừa Ngân sự trung thành tuyệt đối. uk đây là đức tính tốt của anh.
- Cổ Kiếm sư huynh của Lí Thừa Ngân, yêu Tiểu Phong.Nhưng cả hai đều lần đều bất lực không thể ngăn hành động của hắn làm cho trái tim Tiểu Phong tan nát,mình cũng tan nát theo. Cuối cùng lấy mạng cứu A Độ vì không muốn Tiểu phong đau khổ. Cố Kiếm chẳng được gì nhưng lại đau khổ quá.
Mỗi người đều có lí do nhưng sự thật tàn nhẫn Tiểu Phong mãi không còn hồn nhiên ngây thơ nữa, không còn mối tình đẹp tuyệt nữa rồi. Nước sông Quên đặng quên tình......
  Cấu trúc truyện rất hợp lí từ từ hé lộ làm đọc giả bất ngờ, tình tiết hợp lí.Tính cách nhân vật rất sinh động mỗi tỗi mình thấy vẫn ngắn. Tác giả miêu tả cảnh ngày xuân, lễ hội ,tết nguyên tiêu rất đặc sắc


Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

100 câu thoại kinh điển trong điện ảnh Mỹ

1 " Frankly, my dear, I don't give a damn. " Nói thẳng là, em yêu, tôi đếch quan tâm Rhett Butler ( Clark Gable ) Cuốn theo chiều gió ( Gone with the Wind ) 2 " I'm going to make him an offer he can't refuse. Ta sẽ đưa cho hắn một lời đề nghị và hắn không thể từ chối Vito Corleone ( Marlon Brando ) Bố già ( The Godfather ) 3 "You don't understand! I coulda had class. I coulda been a contender. I could've been somebody, instead of a bum, which is what I am. Bạn không hiểu! Tôi đã có lớp học. Tôi có thể là một ứng cử viên. Tôi có thể là ai đó, thay vì ăn mày, đó là tôi Terry Malloy ( Marlon Brando ) On the Waterfront 4 "Toto, I've got a feeling we're not in Kansas anymore." Toto ơi, chị có cảm giác mình không còn ở Kansas nữa Dorothy Gale ( Judy Garland ) ...

Những trích dẫn hay trong truyện của Đồng Hoa

    1. Bộ bộ kinh tâm  - Ngày người đạm nhiên nói ra một chữ “Muốn”, là ngày chạm tới chìa khoá mở cửa trái tim ta. Lúc người ném ô đứng cạnh ta dưới gió mưa, một nỗi đau cùng chia, hai tâm tình cùng chịu, trái tim ta vốn đã thuộc về người mất rồi... Vì yêu mà giận  Vì yêu mà hận  Vì yêu mà khờ  Vì yêu mà chấp  Rời xa rồi mới thấy, giận - khờ - hận - chấp, tấc tấc đều hoá thành nỗi nhớ tương tư. Chẳng biết người lúc này người có còn oán - hận, buồn - giận ta không? -  Chìm đắm mãi trong một thứ đẹp đẽ chỉ khiến người ta mất lý trí thôi. -  " Một là đừng gặp gỡ, để khỏi quyến luyến nhau. Hai là đừng quen biết, để khỏi tương tư nhiều."  -   “Không phải Phật luôn dạy con người đừng cố chấp đấy ư? Tham sân hận oán đều khổ cả. Thời gian vùn vụt, mọi sự phôi pha, mấy chục năm chẳng qua thoáng chốc, cớ sao phải níu giữ khứ?” -    Nhớ nhau, ngóng nhau, mà không được ở bên nhau, đa tình khổ hơn vô tình...

Những câu trích dẫn trong truyện của Tân Di Ổ

1. Anh có thích nước Mỹ không ? -  Khi yêu, tưởng rằng người đó là cả cuộc đời mình, ai ngờ vừa tỉnh giấc mộng, đã đứng bên cạnh một người khác . -  Thượng đế rất thông minh, trong lần đầu tiên của cuộc đời người con gái, ông đã để cho họ cảm thấy đau đớn tột cùng trước sự tấn công của người đàn ông, bởi niềm vui sẽ trôi qua trong tích tắc, chỉ có niềm đau là khắc cốt ghi tâm, người con gái ấy có thể quên người đàn ông đã đem đến cho cô niềm vui mạnh mẽ nhất, nhưng mãi mãi không thể quên người đã khiến cô đau đớn trong lần đầu tiên.” -  Chuyện đời làm sao có thể lưỡng toàn. Trong một đời của chúng ta, có được đồng thời cũng mất đi, may mắn hay bất hạnh chỉ khác biệt ở chỗ cái được và cái mất đó, cái nào nặng, cái nào nhẹ. -  Trong trái tim mỗi người đều có một dòng sông nghẽn lại ở đó,nó chia trái tim chúng ta thàng hai bờ : bờ trái mềm yếu,bờ phải lạnh lùng ; bờ trái cảm tính,bờ phải lý trí. Bờ trái chứa đựng những du...