Chuyển đến nội dung chính

Các trích dẫn trong truyện của Cố Mạn

1. Bên nhau trọn đời

Nếu ở đó trời quanh mây tạnh anh hãy ở lại.
Nếu ở đó trời mưa lạnh lẽo, thì anh nhanh chóng quay trở lại đay
Quên hẳn nơi đó, quên hẳn người đó



Tình yêu là cốc nước , nóng hay lạnh chỉ có người trong cuộc mới biết.

 
Đối với một số người, vết thương chữa lành theo thời gian
Đối với một số người khác, thời gian chỉ càng làm cho vết thương rỉ máu…

ben-nhau-tron-doi-7680-1416974584.jpg

-   “Cậu thấy Dĩ Thâm là người thế nào?
Lãnh đạm, lý trí, khách quan.
Vậy cô ấy chính là sự không lãnh đạm, không lý trí, không khách quan của Dĩ Thâm.”
  




-  “Thực ra cưa đổ Dĩ Thâm cũng rất dễ. Chỉ cần mặt dày liên tục quấy nhiễu anh ấy, cứ gào khóc ầm ĩ thì anh ấy sẽ giơ tay đầu hàng thôi.”

fan "suong ron" voi canh dai hoc cua ben nhau tron doi - 1


-  - Tôi nói cho anh biết. Đây là một loại quy tắc giữa những người trưởng thành. Anh cũng không cần phải nghĩ nhiều. Tôi sẽ không chịu trách nhiệm đâu
-Tôi…Tôi là lần đầu tiên đấy, cô đừng có lợi dụng xong còn ra… ra vẻ ta đây.
- Lần đầu tiên à? Nhưng tôi cũng không chịu trách nhiệm đâu. Tạm biệt.”



fan "suong ron" voi canh dai hoc cua ben nhau tron doi - 2
Đã bảy năm trôi qua, tôi đột nhiên cảm thấy quãng thời gian đằng đẵng như vậy chỉ như trong khoảnh khắc của một cái quay đầu.



-  Đối với một số người, vết thương được chữa lành theo thời gian. Đối với một số người khác, thời gian chỉ càng làm cho vết thương thêm rỉ máu..


Bên nhau trọn đời kể về chuyện tình nhiều trắc trở của Triệu Mặc Sênh và Hà Dĩ Thâm từ khi học đại học, trải qua 7 năm xa cách cho đến khi gặp lại. Phim quay xong trong vòng ba tháng và đang trong giai đoạn hậu kỳ, chuẩn bị lên sóng vào quý một năm 2015.

-  Khi giữa họ đã là chuyện dĩ vãng, điều khó chịu nhất, đau đớn nhất là mọi kỉ niệm đều như vừa mới xảy ra ngày hôm qua.

-  Đã không nghĩ ra thì tốt nhất nên nghĩ đơn giản đi vậy.



-  ” Có những loài hoa không tên lặng lẽ ra hoa, lặng lẽ tàn, ngày tháng trôi qua không ai hỏi thăm.”
” Nếu phải dùng thời gian chứng minh tình yêu thì phải lãng phí nhiều lắm.”
” Tình yêu là cốc nước , nóng hay lạnh chỉ có người trong cuộc mới biết.”
“Thực ra, chờ đợi và thời gian chẳng có gì liên quan đến nhau, đó là một thói quen, nó tự nảy sinh, còn anh không thể cưỡng lại.”



-  Sau này em sẽ hiểu, ở nơi nào đó trên thế giới này có cô ấy xuất hiện, những người khác chỉ là tạm bợ. Anh ấy nói: “Anh không muốn tạm bợ.”


-   Em nhớ anh! Dĩ Thâm, anh biết không? Em từng đứng một mình trên con phố xa lạ ở một đất nước xa lạ, những con người với màu da khác lạ lướt qua trước mắt, ngay một dáng người giống anh cũng không nhìn thấy. Bây giờ cuối cùng đã có thể nói với anh, em rất nhớ anh…


-   Còn anh ngẩng đầu, nhìn thấy ánh nắng nhảy múa trên mặt cô ấy, thật là ngang ngạnh, xuyên qua lớp lớp… đi thẳng vào lòng anh không thèm hỏi một tiếng, anh thậm chí không kịp từ chối.
Cô ấy là tia nắng mặt trời duy nhất trong cuộc đời ảm đạm của anh, nhưng tia nắng này không chỉ chiếu duy nhất cho anh.
Bảy năm xa cách, một người đàn ông khác…
Dĩ Thâm nhắm mắt.


-  Mặc Sênh, anh thua rồi.
“Thế là thế nào?”
– Bằng ấy năm đã trôi qua, anh vẫn thua em, thua thảm bại!
“Vì sao giọng anh nghe đắng buốt đến vậy?”
– Dĩ Thâm, anh nói gì? Anh say phải không? – Mặc Sênh lo lắng hỏi. 
Im lặng, đột nhiên Dĩ Thâm đẩy chị ra. Trong ánh sáng lờ mờ, Mặc Sênh thấy đôi mắt đẹp của anh đầy bất lực, đau đớn như con thú bị thương, nhưng giọng của anh tỉnh táo lạ lùng:
– Anh không say mà là anh điên!

-  Vốn duyên mỏng chẳng trách tình không sâu

-  Dĩ Thâm, em đã đếm đến chín trăm chín mươi chín anh mới đến, lần sau nếu để em đếm đến một nghìn thì em sẽ mặc kệ anh!
– Dĩ Thâm, em đã đếm mấy lần chín trăm chín mươi chín rồi.
Còn bảy năm nay, anh đã đếm bao nhiêu lần chín trăm chín chín? Không phải không nghĩ đến bỏ cuộc, chỉ là không có cách nào đếm đến một nghìn!



- Có một kiểu nhớ nhung là không ngừng gõ tên anh vào công cụ tìm kiếm
                                                                              -Triệu Mặc Sênh

Bên nhau trọn đời đã có cái kết như mơ.


2. Yêu em từ cái nhìn đầu tiên

 - Mô-za-a cố ý nói: “Lão tam có vấn đề, tại sao không chịu mặc trang phục tình nhân với tam tẩu chứ, hay là…”
Nại Hà đáp: “Bọn này vợ chồng lâu năm, cần gì mấy thứ đồ khoa trương đó.” 
Vi Vi choáng. 



-  Vi Vi nhặt hai cọng cỏ lên phất vào người anh: “…Tóm lại anh muốn thế nào?”
Tiêu Nại khẽ hừ một tiếng: “Hối lộ anh?”
“Vậy lát nữa em mời anh ăn khuya nhé?”
Tiêu Nại từ chối vẻ rất chính nhân quân tử: “Thật ngại quá, ngoài sắc đẹp của phu nhân, anh không chấp nhận bất kỳ khoản hối lộ nào khác."


 - “Khi nào em mới cho anh tốt nghiệp?”
“Hử?” Cô hỏi lại với vẻ thắc mắc, “Anh tốt nghiệp gì cơ?”
Anh đáp: “Chẳng phải anh đã học hai năm khoa tự động kiềm chế đấy thôi"



 “Chúng ta vẫn chưa đến mức tắm hồ uyên ương mà”
     “Thì ra Vi Vi thích mãnh liệt hơn à?”


 
‘Ăn cơm mềm’ cũng nhiều rồi, dần dần cũng quen thôi.” “Những người không có phu nhân bảo vệ như các cậu không hiểu được đâu.” 




3. Sam sam đến đây ăn nè

-  Thế giới này, lời nói phát ra từ miệng của con người trong một ngày quả thật quá nhiều. Vậy tại sao mình phải để ý đến những lời nói của người mà mình không quan tâm? Chỉ cần người quan tâm đến mình hiểu mình là được rồi. Sự cạnh tranh trong công việc, vốn dĩ là chuyện khó tránh khỏi. Cây ngay không sợ chết đứng.Người khác nói thế nào, đó chính là tự do của họ. Có thể khiến người khác im miệng hay không, đó mới là bản lĩnh của mình.




-    “Đúng thế, tôi là Tiết Sam Sam. Tôi không có gia thế hiển hách, không có trình độ học vấn xuất sắc, cũng chẳng có quan hệ. Thế nhưng, ngoài việc sở hữu nhóm máu hiếm ra, tôi đây còn có tinh thần bị đánh cũng quyết không lui cùng bản năng sinh tồn mãnh liệt. Bất kể ở đâu, tôi cũng sẽ kiên cường vươn lên như cây cỏ dại. Tôi nhất định sẽ trụ lại ở đất Thượng Hải này”.



-  "Tổng giám đốc, anh bỏ tôi xuống đi, tôi có cảm giác mỗi giọt mồ hôi của anh đều đang cười nhạo cân nặng của tôi"

-  "Chủ tịch, chết vì no có tính là tai nạn lao động không?"


- "Vì sao ngày nào tôi cũng đến văn phòng tìm anh, ngày nào cũng ăn cơm cùng anh, không phải do anh ra lệnh cho tôi, mà là vì... tôi bị sắc đẹp mê hoặc!" - "Nếu em đã mê sắc đẹp, vậy những chuyện xảy ra sau đó có phải là do sắc đẹp ấy vẫn chưa đủ mê hoặc em không?" - "Thực ra đó là vì... tôi làm bộ lạt mềm buộc chặt thôi".


-  “Phong Đằng, tôi… chưa yêu ai bao giờ. Tôi cũng không biết cảm giác yêu đương là thế nào. Trước kia tôi không hề nghĩ đến những chuyện này. Nhưng dần dần tôi phát hiện ra, khi không có anh, tôi cảm thấy rất lạc lõng. Anh chờ tôi ở ngoài cục cảnh sát, tôi thấy rất xấu hổ. Anh đưa tôi về nhà đón năm mới, cùng ăn cơm tất niên, tuy không quen lắm nhưng tôi rất vui. Tôi không biết khiêu vũ nhưng tôi có thể học được mà. Tôi không thể giải mã nổi anh nhưng tôi sẵn sàng để anh giải mã mình. Tôi nghĩ… tôi thích anh mất rồi. Vậy anh xem, anh có thích tôi không?”


-  "Em không có bệnh, uống thuốc làm gì. Em muốn sinh con, cần anh, chứ không cần thuốc"  -Phong Đằng

-   “Anh thích chính là cái "cũng được" của cô ấy đấy. Em không cảm thấy, tình cảm hai người dành cho nhau không hề liên quan gì đến hoàn cảnh gia đình, kinh nghiệm, trình độ hay sao? Anh lo phụ trách kiếm tiền ở bên ngoài còn cô ấy chỉ cần “cũng được”, “cũng tạm” như vậy là đủ rồi".


-  “Tiết Sam Sam, tôi sẽ không bao giờ để em phải chịu đựng một mình mà không làm gì cả nữa”.

-   “Mỗi ngày anh đều ăn cơm ở đây. Bỗng đến một hôm, có một cô gái xông vào sân thượng của anh. Anh ngắm cô ấy ăn cơm, rồi từng ngày cứ thế trôi qua. Có lúc thấy cô gái ấy cười, khi khác lại thấy cô ấy khóc. Cứ nhìn mãi, nhìn mãi, nhìn cho đến khi khắc vào tim".


-  "Cháu có thể nuôi Sam Sam cho đến khi cô ấy trả hết nợ. Bọn cháu yêu nhau, tại sao chỉ vì nợ nần mà chia tay?".

-  “Chiếc nhẫn này có từ thời của cụ anh, chỉ truyền lại cho con dâu nhà họ Phong. Nó đại diện cho quá khứ. Giờ chiếc nhẫn xuất hiện ở đây, tức đại diện cho hiện tại. Nếu đeo vào ngón áp út của em thì nó đại diện cho tương lai của hai ta”.
-  "Tiết Sam Sam, từ giờ em sẽ phải tập thích ứng với rất nhiều chuyện. Ví dụ như lúc xuống xe, chủ tịch không thể mở cửa cho em nhưng bạn trai thì có thể".


-  “Trên thế giới này, lời nói phát ra từ miệng con người trong một ngày quả thật quá nhiều. Việc gì phải để ý đến phát ngôn của những người mình không quan tâm chứ. Chỉ cần người quan tâm mình hiểu mình là được rồi”.



4. Nắng gắt
-  Tôi đứng sân ga nhìn xe lửa lao nhanh như bay, cảm thấy giống như mình đang đưa tiễn tuổi thanh xuân vậy. Những năm tháng ngây ngô đã vỗ cánh bay đi… Một khi đã đi sẽ không bao giờ quay trở lại…”
-  Tôi đứng trên con phố này nhìn người đến người đi, mỗi phút trôi qua đều có rất nhiều người vội vã lướt qua trước mắt.
- Tôi gặp vô số người xa lạ, chỉ duy nhất không có anh…
-  Có một bài trắc nghiệm thế này, nếu ăn nho, bạn sẽ ăn quả to hay quả bé trước. Tôi là người ăn quả to trước. Vì nếu như ăn quả bé trước thì có thể sẽ không ăn được quả to nữa. Vui vẻ ở trước mắt, tại sao cứ phải nghĩ xa xô
-    Nếu như nhiều hơn thích một chút gọi là yêu, thì nhiều hơn yêu một chút gọi là gì?
- Nhiều hơn yêu một chút?
– Anh nghiêng đầu nhìn tôi, mỉm cười :)
– Với anh thì, đó chính là em!

Tôi chưa từng hiểu được thế nào là thực sự ly biệt.
Cho đến khoảnh khắc đó.
Sau này, chúng tôi có thể sẽ không còn gặp lại nhau.
Sau này, cho dù gặp lại, chúng tôi cũng chỉ vồn vã trong giây lát, rồi lại ly biệt.
Có lẽ lúc đó chúng tôi sẽ không còn buồn bã như bây giờ, vì chúng tôi đã không còn quan trọng với nhau đến thế, hoặc vì chúng tôi đã kiên cường hơn.



Một cô gái như em, ngay cả câu “mãi mãi không thể chấp nhận anh” cũng không đành lòng nói ra, mềm lòng đến vậy, tôi có ngốc mới không theo đuổi được em.



















Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

100 câu thoại kinh điển trong điện ảnh Mỹ

1 " Frankly, my dear, I don't give a damn. " Nói thẳng là, em yêu, tôi đếch quan tâm Rhett Butler ( Clark Gable ) Cuốn theo chiều gió ( Gone with the Wind ) 2 " I'm going to make him an offer he can't refuse. Ta sẽ đưa cho hắn một lời đề nghị và hắn không thể từ chối Vito Corleone ( Marlon Brando ) Bố già ( The Godfather ) 3 "You don't understand! I coulda had class. I coulda been a contender. I could've been somebody, instead of a bum, which is what I am. Bạn không hiểu! Tôi đã có lớp học. Tôi có thể là một ứng cử viên. Tôi có thể là ai đó, thay vì ăn mày, đó là tôi Terry Malloy ( Marlon Brando ) On the Waterfront 4 "Toto, I've got a feeling we're not in Kansas anymore." Toto ơi, chị có cảm giác mình không còn ở Kansas nữa Dorothy Gale ( Judy Garland ) ...

Những trích dẫn hay trong truyện của Đồng Hoa

    1. Bộ bộ kinh tâm  - Ngày người đạm nhiên nói ra một chữ “Muốn”, là ngày chạm tới chìa khoá mở cửa trái tim ta. Lúc người ném ô đứng cạnh ta dưới gió mưa, một nỗi đau cùng chia, hai tâm tình cùng chịu, trái tim ta vốn đã thuộc về người mất rồi... Vì yêu mà giận  Vì yêu mà hận  Vì yêu mà khờ  Vì yêu mà chấp  Rời xa rồi mới thấy, giận - khờ - hận - chấp, tấc tấc đều hoá thành nỗi nhớ tương tư. Chẳng biết người lúc này người có còn oán - hận, buồn - giận ta không? -  Chìm đắm mãi trong một thứ đẹp đẽ chỉ khiến người ta mất lý trí thôi. -  " Một là đừng gặp gỡ, để khỏi quyến luyến nhau. Hai là đừng quen biết, để khỏi tương tư nhiều."  -   “Không phải Phật luôn dạy con người đừng cố chấp đấy ư? Tham sân hận oán đều khổ cả. Thời gian vùn vụt, mọi sự phôi pha, mấy chục năm chẳng qua thoáng chốc, cớ sao phải níu giữ khứ?” -    Nhớ nhau, ngóng nhau, mà không được ở bên nhau, đa tình khổ hơn vô tình...

Những câu trích dẫn trong truyện của Tân Di Ổ

1. Anh có thích nước Mỹ không ? -  Khi yêu, tưởng rằng người đó là cả cuộc đời mình, ai ngờ vừa tỉnh giấc mộng, đã đứng bên cạnh một người khác . -  Thượng đế rất thông minh, trong lần đầu tiên của cuộc đời người con gái, ông đã để cho họ cảm thấy đau đớn tột cùng trước sự tấn công của người đàn ông, bởi niềm vui sẽ trôi qua trong tích tắc, chỉ có niềm đau là khắc cốt ghi tâm, người con gái ấy có thể quên người đàn ông đã đem đến cho cô niềm vui mạnh mẽ nhất, nhưng mãi mãi không thể quên người đã khiến cô đau đớn trong lần đầu tiên.” -  Chuyện đời làm sao có thể lưỡng toàn. Trong một đời của chúng ta, có được đồng thời cũng mất đi, may mắn hay bất hạnh chỉ khác biệt ở chỗ cái được và cái mất đó, cái nào nặng, cái nào nhẹ. -  Trong trái tim mỗi người đều có một dòng sông nghẽn lại ở đó,nó chia trái tim chúng ta thàng hai bờ : bờ trái mềm yếu,bờ phải lạnh lùng ; bờ trái cảm tính,bờ phải lý trí. Bờ trái chứa đựng những du...